Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn tục ngữ Việt Nam

Tình yêu nam nữ

Tình Anh như nước dâng cao, Tình Em như dãi lụa đào tẩm hương. * Đôi ta như lửa mới nhen, Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu. * Lênh đênh như chiếc thuyền tình, Mười hai bến nước biết gửi mình vào đâu? * Ngọn gió đâm ngang nên chàng xa thiếp, Duyên nợ tụ trời, ai quyết xa ai! * Ai về cho em về theo, Ngó truông, truông rậm, ngó đèo, đèo cao. * Muốn sang nhưng ngại vắng thuyền, Muốn về bên đó nhưng duyên lỡ rồi. * Ước gì sông rộng một gang, Bắc cầu dãi yếm cho chàng sang chơi! * Cô kia đứng ở bên sông, Muốn sang anh ngã cành hồng cho sang. * Vì tình anh phải đi đêm, vấp năm bảy cái, đất vẫn êm hơn giường. *  Đêm qua chớp bể mưa nguồn, Hỏi người tri ki có buồn hay không? * Đêm qua mới gọi là đêm ruột xót như muối, dạ mềm như dưa. * Đêm qua đốt đỉnh hương trầm, khói lên nghi ngút âm thầm lòng ai * Đêm qua ngỏ cửa chờ ai đêm nay đóng cửa then cài khăng khăng. * Đêm năm canh nghe con dế t...

Tình yêu nam nữ

Núi cao chi lắm núi ơi, Núi che mặt trời chẳng thấy người thương. *** Ðêm năm canh nghe con dế thốt Ngày sáu khắc lần đốt ngón tay Hởi ai, duyên cớ ai bày? Duyên trăm năm lại bỏ, nghĩa một ngày lại theo? *** Quạ kêu nam đáo nữ phòng, Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương. Chỉ điều ai khéo vấn vương, Mỗi người mỗi xứ mà thương nhau đời.