Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2025

Tình yêu, tình dục, hệ quả (2)

 10/02/2025 Tp. Hồ Chí Minh Bài viết số 17                Có lẽ, ta có chữ “nhỡ” vì ta chưa sẳn sàng, ta có chữ “thì” vì ta sợ thước đo của xã hội. Sau chữ thì đó là gì? Có phải là cuộc hôn nhân hạnh phúc không? Hay sự ràng buộc bởi đứa con, và ta đang nhân đau khổ lên từ bản thân ta qua cho vợ/chồng - bất đắc dĩ của mình, cho đứa con - sự cố của mình, cho ba mẹ - ở thế bị động của mình, và cho ai nữa…?. Vậy thì phá thai? Và dấu nỗi đau đó cho riêng bản thân mình? Hay tệ hơn, ta không biết đau, ta tiếp tục bản năng và phá thai. Hay là ta “chữa thì đẻ”. Đẻ ra, một mình nuôi con. Và ta muốn nuôi và dưỡng con tốt, ta phải chữa lành bản thân, ta phải có tài chính. Vậy có hơn là ta sợ xã hội nên bắt đầu một cuộc hơn nhân khi chưa sẳn sàng, có hơn là ta phá thai, ta bỏ đi cơ hội được làm mẹ. Dẫu sao thì, người mang thai và đẻ con vẫn là phụ nữ. Thế nên đừng phó mệnh cho trời, cho người khác, mà phải có hiểu biết, có giáo dục, đủ bản lĩnh để ki...

Tình yêu, tình dục, hệ quả (1)

 10/02/2025 Tp. Hồ Chí Minh Bài viết số 16 Tình yêu chưa bao giờ bắt nguồn từ tình dục. Mà tình dục là yếu tố để làm thăng hoa tình yêu. Khi chưa đủ bản lĩnh, chưa đủ hiểu biết ta dễ ngộ nhận nhu cầu về sự thân mật thể xác, hay phải lòng – bởi một điểm thu hút nào đó của một ai đó - là tình yêu. Để đi đến những quyết định sai lầm và mang theo bao hệ quả tiêu cực ảnh hưởng đến mình, người thân yêu, và mọi người xung quanh. Như là một lối sống thiếu trách nhiệm, chưa trưởng thành về tinh thần dẫn đến sự nuông chiều cảm xúc, trong khi chính cảm xúc đó chưa được phân loại tốt xấu để định hướng phát triển. Ví như: nóng giận, ta nhận ra mình đang có cảm xúc nóng giận. Ta phải biết được cơn nóng giận đó khi được bộc phát sẽ mang đến điều tốt hay xấu. Có những lúc ta cần biểu lộ sự nóng giận, nhưng nhiều lúc thì nó mang đến kết cục không tốt, kéo theo sự hối hận muộn màng. Tiếp đến, nếu biết rằng ta nên biểu lộ sự nóng giận thì ta lại phải lựa chọn cách biểu lộ nó. Có người thì dùng vũ lực...

Hạnh phúc khi giúp đỡ người khác - vì mình thấy bản thân có giá trị

Bài viết số 15 06/02/2025, TP. Hồ Chí Minh Mình là một bác sĩ năm nay cũng đã bước qua tuổi 31 rồi, tính ra là đã 6 năm kể từ ngày tốt nghiệp bác sĩ đa khoa. Vậy thì, mình cũng không hẳn là bác sĩ trẻ, cũng không phải là bác sĩ "già". Nhưng mà việc thực hành như một bác sĩ có trách nhiệm pháp lý (có chứng chỉ hành nghề) thì mới chỉ có gần 3 năm do vấn đề hành chính nhiêu khê, văn bản trước chồng văn bản sau. Và hành nghề của mình cũng nhiều vất vả do không có mentor, mình cũng không là bác sĩ nội trú, mình lại xuất thân từ y Huế, người tỉnh lẽ vô Sài Gòn lập nghiệp, kể thêm về khác biệt chính trị (thật ra là từ nguồn gốc gia đình) làm cho mình gặp rất nhiều sự "phân biệt đối xử". Gần như mọi việc mình bị đơn độc. Stress nhiều nhưng qua đó mình cũng học được nhiều rằng cho mình tính độc lập rất cao.  Hổm trước, mình có nhận được một tin của một bạn đồng môn của mình (y Huế) bạn làm ở miền trung quê bạn luôn. Nội dung là bạn đang thực hành gặp một ca bệnh, và đang bị ...

Dấn thân

 Bài viết số 14 Tp Hồ Chí Minh, 05/02/2025 Câu chuyện nhỏ đầu chiều nay, mình sửa cái nồi cơm điện sau gần mấy tháng trời "ngâm" nó quá một bên vì không biết xử lý sao đem ra tiệm hay bỏ mua cái mới thì tốn tiền mà tự sửa thì cạy mãi chẳng ra. Thế là "ngâm" nó qua một bên ăn tiệm mấy tháng nay.  Cách đây vài tháng, lớ ngớ sao mà mình để cái nắp nhựa (đậy camen) rơi vào nồi cơm điện. Thế là mình nấu cơm, đặt cái nồi đè lên miếng nhựa và mâm nhiệt ở đáy của nồi cơm. Và thế là, khói bốc nghi ngút, rút điện lấy nồi cơm, mới phát hiện miếng nhựa chảy quẹo trong đáy nồi, phủ mâm nhiệt rồi chảy xuống khe nồi. hic! Thế là bỏ luôn.  Lấy muỗng cạy, làm đủ trò, mà cái miếng nhựa nó hẻm ra. Ngâm nó bữa giờ.  Nay quyết định thôi hay mần đại hè. Bữa trước đã suy nghĩ là hay mình bật nồi nấu cho nhựa chảy ra rồi thử lấy ra được không. Mà cũng teo. Nay thôi mần đại, hư hại thì thôi. hihi Thế là bật nồi, cho nó nóng chảy ra dần dần rồi dùng muỗng gở ra được nguyên miếng nhựa, vui gì...

Thất nghiệp ở tuổi 31

Bài viết số 13  1:52, Đà Nẵng ngày 03/02/2025 Sau hơn một tuần nghỉ tết âm, giờ mình chuẩn bị khăn gói vào Sài Gòn rồi. Chỉ còn 2 tiếng nữa là bay, ngủ không được, ngồi dậy lọ mọ gõ vài dòng, chứ cứ trăn trở mãi cũng không ngủ được. Tình hình là mình đã nghỉ việc được 3 tháng rồi, tính ra là 4 tháng không có thu nhập (thêm một tháng không lương mà phía bv yêu cầu để họ có thời gian giải quyết hồ sơ), giờ đói thiệt rồi. Trước đó thì đi học full time thu nhập giảm, vừa học xong thì xin nghỉ việc, và gặp nhiều sự cố ngoài dự định nên là giờ 4 tháng qua không có làm gì cả. Trước khi về tết thì nghe chị chủ nhà trọ nói thu hồi phòng trọ sau tết để xây sửa gì đó. Tết năm nay không được no ấm chút nào, về thiếu trước hụt sau, tiền tiết kiệm, quỹ dự phòng, và cả khoản nợ người ta trả mình cũng đã cạn kiệt. Làm BHXH để xin trợ cấp thất nghiệp cũng gặp vấn đề (bên cán bộ tính nhầm lẫn). Giờ vô Sài Gòn kiếm chỗ trọ, qua BHXH nhờ điều chỉnh rồi chờ dăm tuần lại qua bảo hiểm thất nghiệp làm thủ...